Vậy là vừa tròn 3 tuần tôi và ấy quen nhau, khoãng thời gian đó không lâu nhưng đã có nhiều chuyện tôi và ấy đã trãi qua. Nhưng nhắc lại lúc này cũng vô nghĩa, tất cả giờ đã trở thành kỷ niệm, dù rằng những kỷ niệm đó vẫn nhức nhối trong tôi, vẫn hiện về khi tôi vui, hay buồn, những lúc tôi chỉ có một mình. Tất cả lại chỉ mới như ngày hôm qua, như một giấc mơ ngọt ngào.
Ngày mai đây, tôi sẽ đi trên con đường riêng của tôi. Không còn là con đường mình từng đi chung, không còn lối hẹn nơi mình từng đến. Cũng không còn những phút giây hạnh phúc để tôi cười trong niềm niềm vui. Ây đã quên thật rồi. Giờ trong tôi không còn gì cả! Nhưng chừng ấy thôi cũng đủ để tôi không hối tiếc về những gì đã qua. Tôi chỉ tiếc 1 điều rằng mình không cùng nhau đi hết con đường mà ta đã chọn. Âu cũng tại số mệnh phải không ấy? Cuộc đời vẫn cứ trái ngang như thế phải không ấy. Dù tôi có nói với ấy thế nào đi nữa thì nó cũng mãi mãi chỉ dừng lại ở đó mà thôi. Tình yêu ư! Nó đã không còn tồn tại trong suy nghĩ của ấy nữa rồi. Hiểu rõ điều đó nhưng sao tôi vẫn không thể rời xa ấy được. Có phải tại tôi yêu ấy nhiều quá không?
Mỗi ngày vẫn cứ qua đi, bên tôi giờ không có ấy nữa, cuộc sống của tôi không còn ấy ở bên cạnh nữa, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy ấy rất gần, bởi vì trong tôi vẫn con đọng lại dấu chân của ấy. Phải xa ấy đó là một KHOẢNG TRỐNG không thể lấp đầy được.
Rồi sẽ có một ngày nào đó không còn xa nữa tôi sẽ phải chấp nhận thực tế rằng tình yêu mà tôi có được từ ấy chỉ như cơn gió thoáng qua mà thôi. Tôi không thể tin nổi là tôi lại có được những giây phút hạnh phúc đó. Dù tôi biết rằng đánh đổi với nó là những ngày phải xa ấy, là những giọt nước mắt đọng lại trong tôi.
Ấy à, giờ đây tôi không còn là tôi nữa, tôi đã đánh mất bản thân mình rồi. Nhưng tôi vẫn còn tỉnh táo đễ nói ra 1 diều: tôi vẫn yêu ấy như ngày nào, dẫu biết rằng tình yêu đó giờ chỉ còn là đơn phưong. Nhưng dù sao thì tôi vẫn chờ đợi ấy… chờ cho đến khi nào tôi không thể chờ được, tôi không tin rằng “hi vọng càng nhiêu thì thất vọng càng nhiều” như lời ấy nói đâu. Tôi sẽ chứng minh cho ấy thấy là tôi không hề yếu đuối, … Mong rằng vô tình ấy đọc đựoc những dòng này ấy sẽ hiểu đựơc tâm trạng của tôi.